chưa từng yêu em như thế
Chương 49: Đưa tay cho anh (1) Con gái hỏi cô chuyện ngượng nhất cô từng làm là gì. Cô trả lời: lúc học Đại học, chị em của mẹ gặp phải một tên thay lòng đổi dạ, mẹ đã lao tới ký túc xá của hắn, dùng hết sở học cả đời để chửi bới người kia. Nhưng người
truyện Chưa Từng Yêu Em Như Thế của Tác giả (Hồng Cửu), ebook full PRC, ePub full, Mobi full và PDF tạo bởi TTC: Siêu phẩm Chưa Từng Yêu Em Như Thế của tác giảHồng Cửu mở ra câu chuyện ngôn tình online, cô tìm trên mạng thuê một anh để vềquê ăn Tết, người đến ứng tuyển lại là cậu em khóa dưới của cô.Cô
Nếu không có sự yêu thương, cảm thông, chia sẻ, nhà văn không thể thể hiện thành công diễn biến tâm trạng bà cụ Tứ trong đoạn văn ngắn như thế. Hậu thuẫn cho tấm lòng nhân đạo chắc chắn còn là bản lĩnh nghệ thuật của người cầm bút.
Chưa từng hết yêu em. Kang Gary. Lãng mạn. Đang cập nhật. 18-10-2022. Chưa từng hết yêu em. 5 lượt thích / 5 lượt đọc. Đọc Truyện.
Anh đã từng yêu em nhiều như thế, như dã tràng xe cát giữa biển Đông Cũng chỉ mong một ngày em sẽ đến dẫu điều ước đó mãi mãi là viển vông Rồi khúc nhạc anh viết được vang lên để những cảm xúc cuối cùng được mang tên
Chưa Từng Yêu Em Như Thế Tên gốc: Trước Nay Chưa Từng Yêu Em Như Thế Tác giả: Hồng Cửu Link: Tấn Giang Dịch: QT Chỉnh ngữ: Hội hiền lười Beta: Chuột Túi Ebook: Thanh Na Bìa:Ốc @ Hội Hiền Lười Nguồn:hienluoihoi.com.
ninsziveela1973. Phản hồi cho bài hát này Report this song Vui lòng chọn cụ thể các mục bên dưới để thông báo cho Zing MP3 biết vấn dề bạn gặp phải đối với bài hát này. Để thông báo vi phạm bản quyền, vui lòng click vào đây To file a copyright infringement notification, please click here Play quá chậm Không play được Chất lượng kém Thông tin bài hát không đúng Lyrics chưa chính xác Không download được Lỗi khác Gửi Thêm vào playlist Bạn có thể tải trực tiếp bài hát này về thiết bị bằng cách dùng ứng dụng Zing MP3 để quét mã QR này. Trải nghiệm chất lượng âm thanh tương tự nghe CD gốc với tài khoản Zing MP3 VIP. Lyrics của bài hát này chưa được cập nhật. Nhấn vào đây để đóng góp lời bài hát cho chúng tôi. Vui lòng gửi file .LRC karaoke lyrics của bài hát này cho chúng tôi. Chọn file Gửi - Bùi Vĩnh Phúc là ca sĩ được bạn trẻ biết đến sau hiện tượng Idol 2015 với nghệ danh "hot boy kẹo kéo". - Phúc sinh ra và lớn lên trong gia đình dù không có ai theo nghệ thuật nhưng Phúc đã mang trong mình niềm đam mê ca hát ngay... Xem toàn bộ - Bùi Vĩnh Phúc là ca sĩ được bạn trẻ biết đến sau hiện tượng Idol 2015 với nghệ danh "hot boy kẹo kéo". - Phúc sinh ra và lớn lên trong gia đình dù không có ai theo nghệ thuật nhưng Phúc đã mang trong mình niềm đam mê ca hát ngay từ nhỏ. - Quyết tâm thực hiện mơ ước đến với con đường âm nhạc. Phúc đã rời quê lên Sài Gòn lập nghiệp. ia đình khó khăn Phúc đã phải xa quê lên kiếm sống từ năm 2011. - Lên anh bán kẹo kéo hát rong ngoài các quán nhậu. - Anh đã tham gia Vietnam Idol 2015 và vượt qua vòng lọa Bùi Vĩnh Phúc sinh ra tại Đà Lạt. Một vùng đất được mệnh danh là thiên đường của ngàn hoa cùng với vẻ đẹp thơ mộng và đầy lãng mạn ..... đôi khi cuộc sống muôn vàn khó khăn khiến Phúc cảm thấy mệt mỏi lắm. một mình bươn chải với nhiều công việc để mưu sinh. Nhưng niềm đam mê âm nhạc mãnh liệt Phúc đã tự tin cho ra mắt album đầu tay Điều Anh Muốn. Tiếp theo là bài Vì Ai Do Ai Tại Ai. Người Đang Yêu. Niềm Tin Bay Xa. Yêu Em Nhưng Không Với Tới ...... Tất cả đều bằng chính số tiền mà Phúc đã dành dụm từ việc đi hát và bán kẹo hàng đêm ở các quán nhậu. Dù đó không phải là sân khấu. Nhưng với Phúc chỉ cần hát và được hát hết mình mang niềm vui đến cho mọi người đó là Hạnh Phúc. Được khán giả yêu quý giọng hát và đón nhận sản phẩm âm nhạc của mình đó là Thành Công. Sống Với Đam Mê đó mới chính là Bùi Vĩnh Phúc. - Sau Việt Nam Idol 2015 cũng nhờ một phần vào chiến dịch quảng bá của đơn vị sản xuất. Đặc biệt tấm vé vàng vượt qua vòng loại đã giúp "hot boy kẹo kéo" trở thành thỏi nam châm thu hút dư luận. Các Album của anh Yêu Em Anh Không Toan Tính Em Ơi Mình Đi Bay Khi Nỗi Đau Quá Lớn Yêu Em Nhưng Không Với Tới Single Người Đang Yêu Rút gọn
Thể loại mẩu chuyện nhỏ, ngọt ngào, đáng yêuRaw Diệp ThầnConvert Yên YênChuyển ngữ Tặc Gia, Sơ Vũ, Hoa Hướng DươngBiên tập Tặc GiaMột câu chuyện tình yêu với những diễn biến nhẹ nhàng, từng bước từng bước đưa độc giả dõi theo một câu chuyện thật chân thật và giản... dị của lứa 1 Chưa từng yêu em như tìm trên mạng thuê một anh để về quê ăn Tết, người đến ứng tuyển lại là cậu em khóa dưới của cô. Cô từ chối – em trai à, chị mà mang em về bố mẹ sẽ tưởng chị đầu độc mầm non của tổ quốc đó. Cậu ta lại phủ quyết lời từ chối của cô Tôi hết tiền ăn cơm rồi, chị không đưa tôi về tôi sẽ chết luôn đấy. Cô đành phải dẫn cậu về nhà. Quả nhiên, bố mẹ phản đối Trẻ như thế, con lấy tiền ra lừa nó chứ gì? Cô quanh co đáp, không ngờ cậu ấy lại đứng ra cản lại Là cháu lừa cô ấy, cháu không thiếu tiền, cháu chỉ thích cô ấy mà thôi!Chương 2 Để anh yêu em nhéLần đầu tiên đi cắt tóc ở chỗ anh, anh vẫn là một tay mới vào nghề, cắt tóc cô đến xấu thiên xấu địa. Anh ta xin lỗi mãi, cô nói không sao đâu anh lấy thân chuộc tội là được rồi, mặt anh đỏ rực như lửa cháy. Sau đó cô vẫn luôn đến làm tóc ở cửa tiệm của anh. Mấy năm sau, danh tiếng của anh vang xa, trở thành một thợ làm đầu cao cấp, bao nhiêu người giàu có muốn mời mà không được, chỉ riêng cô, chỉ cần gọi là anh sẽ đến. Cô nói anh không có giá chỉ cả, anh cầm tóc cô mỉm cười Anh lấy thân báo đáp thật 3 Để em đuổi theo anhCô vừa tới công ty đã thích anh, thế là tăng tốc vội vàng theo đuổi, không quan tâm đến ánh mắt mọi người. Hình như có vẻ anh không chịu nổi, chưa bao giờ vui vẻ với cô, cứ bảo đừng phiền tôi mãi. Rốt cục đến một ngày cô nghe nói anh là con trai ông chủ, khi đó mới hiểu được ánh mắt khinh bỉ của mọi người. Cô lùi bước. Nhưng mấy ngày sau anh lại tức giận hầm hầm tới hỏi “Sao không theo đuổi anh nữa? Cô nói cô không muốn người ta nói mình hám giàu. Anh tức tối hất bàn Ông đây có tiền, đâu có phải không cho em được!Chương 4 Nghe nói anh yêu emHọ biết nhau qua xem mắt. Sau khi kết hôn anh vẫn ăn chơi như trước, cô cũng không để ý. Có hôm anh đi tán gái ở hộp đêm với bạn bè, một nhóm nam nam nữ nữ, bị cô và đồng nghiệp bắt gặp. Bạn bè của anh đều đổi sắc, sợ cô biết sẽ nổi điên. Ai ngờ cô chỉ cười hì vỗ vỗ vai anh Cô gái tóc dài kia đẹp lắm, nhưng phải kiềm chế một chút, em đang định có em bé mà. Nói xong, vừa định đi lại bị anh kéo lại Khó lắm anh mới chọn được nơi em hay lui tới để em nhìn thấy, thế mà em còn chẳng thèm 5 Đưa tay cho anhCon gái hỏi cô chuyện ngượng nhất cô từng làm là gì. Cô trả lời lúc học đại học, chị em của mẹ gặp phải một tên thay lòng đổi dạ, mẹ đã lao tới kí túc xá của hắn, dùng hết sở học cả đời để chửi bởi người kia. Nhưng người kia lại không hề biết xấu hổ, mẹ càng chửi hắn càng cười. Mãi đến khi có người gõ cửa vào nói thưa thầy, mẹ mới biết mình chạy nhầm lầu rồi, vào trúng kí túc xá giáo viên, thầy giáo kia vừa mới tốt nghiệp, còn rất trẻ, hóa ra là mẹ mắng sai người. Con gái kinh ngạc hỏi Sau đó thì sao? Cô cười sau đó con chính là con gái của hiệu trưởng trường đấy thôi!Chương 6 Ván cược chung thânNăm ấy anh và bạn bè trong kí túc xá cá cược, nếu theo đuổi được cô mỗi người trong phòng sẽ cho anh mười đồng. Anh mới tận tâm tận lực sắm vai một gã trai chung tình cuồng dại vừa gặp đã yêu cô, diễn rất thật, có lúc thậm chí chính anh còn quên mất đây chỉ là đánh cược. Một tháng sau, cô đồng ý với anh, anh thắng ba mươi đồng. Nhưng bắt đầu từ đó, mỗi ngày anh lại lo lo lắng lắng sợ cô biết được lí do mà anh tiếp cận. Rốt cuộc cũng có một ngày bí mật bị lộ ra, anh hoảng hốt đến đỏ bừng cả mắt, cô lại cười cười Anh nghĩ ba mươi đồng đó là ai đưa?Chương 7 Đơn phương không đơn độcSau khi tốt nghiệp trung học anh ra nước ngoài. Cô thầm thương anh, sau khi anh xuất ngoại lần nào cô cũng tính chính xác khung giờ để giả vờ ngẫu nhiên gặp được anh trên mạng, sau đó thì tán chuyện. Cô vô cùng cẩn thận, sợ anh nhận ra lòng mình sẽ lảng tránh gặp cô. Thái độ của anh vẫn lạnh lùng, vẫn kiệm lời như thế. Trước khi tốt nghiệp đại học, cô cảm thấy rất mệt mỏi, lần cuối cùng nói chuyện với anh, cô nói Em muốn đi xem mắt. Mấy ngày sau anh phong trần mệt mỏi xuất hiện trước mặt cô Em trêu chọc anh suốt bốn năm, lúc anh rung động rồi em lại muốn chạy, anh không đồng 8 Tất cả trong tình yêuHọ quen nhau trong một bữa tiệc, vẻ nho nhã của anh hấp dẫn cô. Người khác đến chúc rượu anh liên tiếp, cô sợ anh không đỡ nổi nên chắn rượu thay anh. Sau đó cứ có tiệc rượu anh lại nói người khác gọi cô, cô nghĩ có lẽ là vì mình chắn rượu cho anh. Có một ngày anh lại uống say, cô không kìm được nhân lúc anh mơ màng mà thổ lộ. Anh chuếnh choáng cười Được, anh nhận em. Lần tiếp nữa cô lại định thay anh chắn rượu, có một người bên cạnh nhìn anh đập bàn Đã thành công rồi mà. Cái đồ ngàn chén không say như cậu muốn giả bộ tới khi nào?Chương 9 Cười với anh một cáiAnh đến công ty thực tập, hướng dẫn anh là một phụ nữ rất lạnh lùng. Anh khó chịu, hét to cô có tin tôi lấy tiền đập chết cô không. Cô nói tin, rồi mở ví tiền ra Đập vào đây này. Anh nổi điên Cô là người kiểu gì đấy hả*? Ở đâu à! Cô liếc nhìn anh Ở chân đấy, có muốn nếm thử không? Hắn tức giận đến nhức cả gan. Không lâu sau thân phận thái tử gia của anh bị lộ. Anh cười gằn nhìn cô Sợ chưa? Cô ngẫm lại, nói Tôi từ chức rồi. Anh hất bàn Tôi không cho! Tôi phải giày vò cô cả đời mới hả giận.*nhân vị danh dự, ý là cô có danh dự hay không thế hả? Theo nghĩa đen lại là vị của người, nên nữ chính đáp lại là vị ở chân 10 Cứ ôm em vậy thôiAnh là cấp trên của cô, là một nhân tài, cô âm thầm ngưỡng mộ. Yêu cầu của anh rất nghiêm khắc, làm gì sai sẽ bị trách mắng nặng nề. Cô gắng chịu, nuốt nước mắt muốn chui luôn xuống đất. Từ đó cô bắt đầu sợ anh. Không lâu sau cô lại nghe được tin, họ nói anh từ chức. Cô hoảng hốt, tương lai của anh ở đây rạng rỡ thế mà. Nhưng mà không dám hỏi. Không ngờ lúc tan làm anh lại chặn trước cô, hỏi Không muốn biết nguyên nhân à? Cô lúng túng hỏi thử, anh cười nói Trong công ty không cho phép mọi người yêu nhau, anh biết em không muốn đi, vì thế anh đi!Chương 11 Đời này anh chỉ thích em thôiNăm ấy cô mười lăm, ba dẫn anh về nhà bảo cô gọi anh là chú. Cô ngước nhìn khuôn mặt tuấn tú đó, tim thình thịch, hai chữ đó không sao gọi được. Anh đến để mua tranh của ba. Đảo mắt cô đã hai mươi hai, bốn năm qua lúc nào anh cũng đến nhà cô, đến mức tranh của ba cô đã bị anh mua hết, nhưng anh vẫn thường xuyên tới gặp. Cuối cùng có một ngày cô không kìm được hỏi, tại sao anh tới? Trong nhà đã bán tranh hết rồi. Anh mới cười Vì anh muốn biết tại sao em không chịu gọi anh là chú!Chương 12 Em hãy gả cho anhMẹ tái hôn, cô có anh kế. Anh kế nghiêm túc kiệm lời, cô lại bướng bỉnh hay mắc lỗi. Mỗi khi làm sai cô lại bị anh kế phạt không cho ăn cơm. Cô háu ăn là thế, điều cô không nhịn được là không được ăn gì, từ đó về sau, cô đối nghịch với anh kế khắp nơi, đấu nhau mãi, cô lại thấy mừng thầm. Sau khi ba dượng mất, anh tách cô ra khỏi hộ khẩu nhà mình. Lúc cô đang đau lòng không ngớt, đột nhiên anh lại nói một câu Không tách em ra khỏi hộ khẩu, chẳng lẽ em muốn anh cưới em gái của mình.
Tuy rằng trải qua một buổi tối khiến người ta phải suy nghĩ vẩn vơ, nhưng Hứa Huyễn chưa bao giờ nghĩ Vạn Tùng Đào có ý gì với mình, khi cô làm sai việc thì vẫn trách mắng tơi bời, một chút nương tay cũng không có. Hứa Huyễn bị anh mắng khóc không biết bao nhiêu lần nghiêm trọng nhất, Hứa Huyễn chỉ quên thu dọn bản thảo, vậy mà trong cuộc họp Vạn Tùng Đào không chút lưu tình ở ngay trước mặt tất cả đồng nghiệp thậm chí là cấp trên phê bình cô một hồi. Cô không chịu nổi, tan họp ngay lập tức chạy vào phòng vệ sinh ôm mặt Dư khuyên cô “Huyễn Huyễn à, đừng khóc nữa, anh ta cũng không phải nhằm vào một mình cậu, ai làm sai anh ta cũng mắng vậy mà!” Nhưng Hứa Huyễn không nghĩ vậy, cô cảm thấy trong tất cả những người phạm lỗi, chỉ có mình cô phải chịu trách phạt nghiêm khắc ngày sau đó Hứa Huyễn đều trốn Vạn Tùng Đào, văn kiện có thể nhờ người nào đưa thì nhờ người ấy đưa hộ, muốn xin ý kiến thì có thể tìm người thay thế, nếu bất đắc dĩ chạm mặt thì vội vàng chào hỏi rồi nhanh chóng lẩn đi, buổi tối tan ca nhất định phải xem Vạn Tùng Đào đã đi chưa thì mới ở lại, nếu không thà cô ôm máy tính đến quán Starbucks dưới mục gần tới lúc được xét duyệt thì lại xảy ra chút chuyện, tình hình có chút không mấy lạc quan, tất cả mọi người đều bận đến sứt đầu mẻ trán. Bởi vậy Vạn Tùng Đào không có thời gian soi mói cô. Chỉ là có hôm tăng ca đến nửa đêm, lúc anh xuống lầu mua cà phê thì gặp cô, đến nói với cô hai câu. Câu thứ nhất là “Muộn thế này rồi, muốn tăng ca thì về công ty đi, nơi này không an toàn.” Câu thứ hai là “Đừng giận dỗi, tôi nghĩ em cũng hiểu đạo lý này Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi.” Nói xong anh đi ngay, còn lại Hứa Huyễn ôm máy tính ngồi ngây người ở Starbucks, trong lòng như dời sông lấp tuần sau hạng múc đưa lên trên xét duyệt. Trước khi đi ai nấy đều vô cùng hồi hộp, bởi vì không biết mọi sự cố gắng của bọn họ có được đền đáp không hay cứ thế trôi theo dòng nước. Bọn họ đều đặt hy vọng vào Vạn Tùng Đào, cầu mong rằng anh có thể thông qua xét duyệt trôi chảy. Bọn họ biết, vào lúc này Vạn Tùng Đào cũng không dễ dàng, tuy rằng trước đây anh đã từng làm nhiều hạng, nhưng chắc chưa có cái nào khó giải quyết như thế họ không dám đi gõ cửa giục anh xuất phát, họ biết anh hiểu rõ trong lòng. Lúc đám người đang ngồi ở ngoài sảnh, bỗng nhiên thư ký gọi Hứa Huyễn.“Hứa Huyễn, tổng giám đốc Vạn gọi cô đấy!”Hứa Huyễn giật mình đứng dậy, dưới những con mắt nhìn chòng chọc của mọi người đi về phía văn phòng của Vạn Tùng Đào. Vừa bước vào cửa là một trận trời đất quay cuồng. Là Vạn Tùng Đào, anh đứng chờ ở cửa, cô vừa đi vào liền lập tức đóng cửa, sau đó áp cô vào tường, dán chặt vào người cô hỏi “Hứa Huyễn, bây giờ tôi muốn hôn em, được không?”Hứa Huyễn đơ tại chỗ! Chờ lúc phản ứng lại, anh đã dùng sức mà hôn lên môi cô. Anh hôn vô cùng mạnh mẽ, thậm chí là điên cuồng, Hứa Huyễn ngây ra. Chờ khi anh buông cô ra, ngoại trừ trợn mắt nhìn anh vội vàng thở dốc, cô không nói được điều gì mắt anh đầy áy náy “Xin lỗi, tôi chỉ…..Hơi căng thẳng!”Hứa Huyễn nhìn anh chằm chằm không chớp mắt, lo lắng hỏi “Vậy bây giờ thì sao?”Ánh mắt anh sâu thẳm “Còn một chút. Nhưng cũng tốt hơn nhiều rồi!”Hứa Huyễn bám hai tay lên bờ vai anh rồi kéo xuống, có chút vụng về nhưng không chút nào chậm trễ hôn lại anh. Anh ngẩn người, lập tức đảo khách làm chủ. Cách một cánh cửa, người bên ngoài rối loạn chờ đợi, còn hai người bên trong hôn nhau đến không biết trời lúc lâu sau, cửa mở. Vạn tùng Đào một thân khí chất trầm ổn tự tin đi ra, theo phía sau là Hứa Huyễn với hai gò má đỏ rực, liên tục vuốt vuốt sợi tóc hai bên thái dương.” Đi thôi!” Vạn Tùng Đào như không có chuyện gì xảy ra tự nhiên gọi mọi người ” Chúng ta xuất phát!” trình chờ đợi rất sốt ruột, cuối cùng truyền đến tin tức mục được thông cả lo lắng trong lòng mọi người giống như kim châm xẹp xuống, vui mừng đến suýt lệ cũ, sau khi hạng mục được thông qua, tan sở tất cả mọi người tập trung ăn một bữa liên hoan để chúc mừng. Cả buổi chiều mọi người vô cùng phấn khởi, một mặt chờ đến buổi tối, một mặt không ngừng nhớ lại từng chi tiết nhỏ trước khi hạng mục được thông qua.“Mọi người biết không!” một đồng nghiệp đối diện đồng nghiệp khác nước bọt văng tứ tung miêu tả “Tổng giám đốc Vạn được gọi là Hoàng Tảo Thiên Quân muôn vàn khí thế! Toàn bộ mọi vấn đề, cho dù có khó khăn thế nào không thể làm khó được tổng giám đốc Vạn của chúng ta, tất cả đều bị năng lực hơn người của anh ấy giải quyết hết!”Hứa Huyễn ở một bên lắc đầu, người này rõ ràng quá hưng phấn, dùng lung tung thơ ca hết rồi. Ban đầu cô cũng rất vui, không chỉ bởi vì hạng mục được thông qua, còn vì……Nghĩ đi nghĩ lại, mặt cô lại nóng lên. Đang thẹn thùng, chợt cô nghe thấy tiếng ầm ĩ. Ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy Tiểu Dư mang vẻ mặt không thể tin nổi mà chạy đến.” Huyễn Huyễn, Huyễn Huyễn, không hay rồi! Lúc nãy em nghe Mỹ Mi nói tổng giám đốc Vạn muốn từ chức! Nói là đơn từ chức đã sớm đưa rồi, chỉ chờ hạng mục thông qua là sẽ rời đi.” Bút trong tay Hứa Huyễn bỗng chốc rơi xuống cả mọi người chạy đến chỗ cô hỏi “Hứa Huyễn cô có biết chút gì không? Buổi chiều tổng giám đốc Vạn gọi cô vào lâu như vậy, anh ấy không nói gì với cô sao?Hứa Huyễn ngơ ngác lắc đầu, mọi người đưa mắt nhìn nhau.” Tại sao tổng giám đốc Vạn lại thôi việc chứ? Mới đến không lâu, làm việc cẩn thận, hạng mục cũng thông qua rồi, sao lại phải đi? Khó khăn lắm mới gặp được một vị lãnh đạo ưng ý như vậy, mặc dù bình thường anh ấy hay phê bình chúng ta rất nghiêm khắc, nhưng đó là vì chúng ta thực sự phạm sai lầm, trước mặt cấp trên anh ấy bảo vệ chúng ta nhiều lắm đấy! Thật không muốn anh ấy đi chút nào!”Hứa Huyễn trong lòng rối bời, không nghe được điều gì khác lúc sau mọi người thấy Vạn Tùng Đào ôm thùng giấy đi từ trong phòng làm việc ra, tất cả cứng ngắc tại chỗ không biết nên nói gì. Ngược lại Vạn Tùng Đào mở miệng trước “Đứng đơ ra đó làm gì? Không phải nói cùng nhau đi ăn liên hoan sao? Đi thôi! Vui vẻ lên nào, coi như tiễn tôi luôn có được không? !” Lúc này mọi người mới lục tục đi xuống lầu thang máy, Hứa Huyễn đứng bên cạnh Vạn Tùng Đào, cô rất muốn hỏi vì sao anh từ chức, nhưng tất cả mọi người đều ở đây, cô không tiện hỏi điều lúc đồ ăn mang lên, uống chút rượu, bầu không khí mới khá hơn một chút, mọi người thay phiên nhau chúc rượu Vạn Tùng Đào, thừa lúc hỏi Vạn Tùng Đào vì sao lại từ chức, nhưng anh chỉ cười mà không nói gì, uống rượu xong như có như không liếc nhìn Hứa Huyễn ngồi bên kia. Đến lượt Hứa Huyễn và Tiểu Dư đi chúc rượu, sau khi uống xong, Tiểu Dư về chỗ ngồi trước, Hứa Huyễn lại không đi. Cô lấy hết can đảm, hỏi Vạn Tùng Đào vì sao từ chức. Mọi người tưởng rằng Vạn Tùng Đào cũng sẽ chỉ cười mà không nói, kết quả bọn họ đều đoán Tùng Đào đặt chén rượu lên bàn, quay người nhìn Hứa Huyễn, bỗng nhiên dang tay ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng nói một câu vào tai Huyễn liền Tùng Đào buông Hứa Huyễn ra, quay về phía đồng nghiệp chắp tay xin khoan dung, mọi người ép hỏi anh vừa nói gì với Hứa Huyễn, có phải là ba chữ Anh yêu em không. Vạn Tùng Đào nhướn mày nhìn Hứa Huyễn ” Mọi người hỏi cô ấy là biết!” Mọi người đều quay sang nhìn Hứa lông mi Hứa Huyễn còn đọng lại vài giọt nước mắt, nhưng trên mặt lại cười vô cùng sáng lạn, lắc đầu nói ” Anh ấy sẽ không nói câu tầm thường như vậy đâu!” Sau đó mặc kệ mọi người làm mọi cách ép hỏi, không ai có thể cạy miệng Hứa Huyễn nói cho họ biết đến cùng Vạn Tùng Đào đã nói gì với sau này, Tiểu Dư uy hiếp Hứa Huyễn ” Nếu như cậu không nói cho mình biết năm đó Vạn Tùng Đào đã nói gì, ngày mai mình sẽ không làm phù dâu cho cậu nữa!” Hứa Huyễn đành bất đắc dĩ nói cho cô ấy biết những lời năm đó Vạn Tùng Đào nói Anh từ chức, là muốn giống như bây giờ, không cần quan tâm đến quy định công ty gì cả, lúc muốn ôm em là có thể quanh minh chính đại Dư cảm thấy, khi Hứa Huyễn nói những lời này, hạnh phúc trên mặt như muốn nhấn chìm người ta.
Cùng đọc truyện Chưa Từng Yêu Em Như Thế của tác giả Hồng Cửu tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại mẩu chuyện nhỏ, ngọt ngào, đáng yêuRaw Diệp ThầnConvert Yên YênChuyển ngữ Tặc Gia, Sơ Vũ, Hoa Hướng DươngBiên tập Tặc GiaMột câu chuyện tình yêu với những diễn biến nhẹ nhàng, từng bước từng bước đưa độc giả dõi theo một câu chuyện thật chân thật và giản dị của lứa 1 Chưa từng yêu em như tìm trên mạng thuê một anh để về quê ăn Tết, người đến ứng tuyển lại là cậu em khóa dưới của cô. Cô từ chối – em trai à, chị mà mang em về bố mẹ sẽ tưởng chị đầu độc mầm non của tổ quốc đó. Cậu ta lại phủ quyết lời từ chối của cô Tôi hết tiền ăn cơm rồi, chị không đưa tôi về tôi sẽ chết luôn đấy. Cô đành phải dẫn cậu về nhà. Quả nhiên, bố mẹ phản đối Trẻ như thế, con lấy tiền ra lừa nó chứ gì? Cô quanh co đáp, không ngờ cậu ấy lại đứng ra cản lại Là cháu lừa cô ấy, cháu không thiếu tiền, cháu chỉ thích cô ấy mà thôi!Chương 2 Để anh yêu em nhéLần đầu tiên đi cắt tóc ở chỗ anh, anh vẫn là một tay mới vào nghề, cắt tóc cô đến xấu thiên xấu địa. Anh ta xin lỗi mãi, cô nói không sao đâu anh lấy thân chuộc tội là được rồi, mặt anh đỏ rực như lửa cháy. Sau đó cô vẫn luôn đến làm tóc ở cửa tiệm của anh. Mấy năm sau, danh tiếng của anh vang xa, trở thành một thợ làm đầu cao cấp, bao nhiêu người giàu có muốn mời mà không được, chỉ riêng cô, chỉ cần gọi là anh sẽ đến. Cô nói anh không có giá chỉ cả, anh cầm tóc cô mỉm cười Anh lấy thân báo đáp thật 3 Để em đuổi theo anhCô vừa tới công ty đã thích anh, thế là tăng tốc vội vàng theo đuổi, không quan tâm đến ánh mắt mọi người. Hình như có vẻ anh không chịu nổi, chưa bao giờ vui vẻ với cô, cứ bảo đừng phiền tôi mãi. Rốt cục đến một ngày cô nghe nói anh là con trai ông chủ, khi đó mới hiểu được ánh mắt khinh bỉ của mọi người. Cô lùi bước. Nhưng mấy ngày sau anh lại tức giận hầm hầm tới hỏi “Sao không theo đuổi anh nữa? Cô nói cô không muốn người ta nói mình hám giàu. Anh tức tối hất bàn Ông đây có tiền, đâu có phải không cho em được!Chương 4 Nghe nói anh yêu emHọ biết nhau qua xem mắt. Sau khi kết hôn anh vẫn ăn chơi như trước, cô cũng không để ý. Có hôm anh đi tán gái ở hộp đêm với bạn bè, một nhóm nam nam nữ nữ, bị cô và đồng nghiệp bắt gặp. Bạn bè của anh đều đổi sắc, sợ cô biết sẽ nổi điên. Ai ngờ cô chỉ cười hì vỗ vỗ vai anh Cô gái tóc dài kia đẹp lắm, nhưng phải kiềm chế một chút, em đang định có em bé mà. Nói xong, vừa định đi lại bị anh kéo lại Khó lắm anh mới chọn được nơi em hay lui tới để em nhìn thấy, thế mà em còn chẳng thèm 5 Đưa tay cho anhCon gái hỏi cô chuyện ngượng nhất cô từng làm là gì. Cô trả lời lúc học đại học, chị em của mẹ gặp phải một tên thay lòng đổi dạ, mẹ đã lao tới kí túc xá của hắn, dùng hết sở học cả đời để chửi bởi người kia. Nhưng người kia lại không hề biết xấu hổ, mẹ càng chửi hắn càng cười. Mãi đến khi có người gõ cửa vào nói thưa thầy, mẹ mới biết mình chạy nhầm lầu rồi, vào trúng kí túc xá giáo viên, thầy giáo kia vừa mới tốt nghiệp, còn rất trẻ, hóa ra là mẹ mắng sai người. Con gái kinh ngạc hỏi Sau đó thì sao? Cô cười sau đó con chính là con gái của hiệu trưởng trường đấy thôi!Chương 6 Ván cược chung thânNăm ấy anh và bạn bè trong kí túc xá cá cược, nếu theo đuổi được cô mỗi người trong phòng sẽ cho anh mười đồng. Anh mới tận tâm tận lực sắm vai một gã trai chung tình cuồng dại vừa gặp đã yêu cô, diễn rất thật, có lúc thậm chí chính anh còn quên mất đây chỉ là đánh cược. Một tháng sau, cô đồng ý với anh, anh thắng ba mươi đồng. Nhưng bắt đầu từ đó, mỗi ngày anh lại lo lo lắng lắng sợ cô biết được lí do mà anh tiếp cận. Rốt cuộc cũng có một ngày bí mật bị lộ ra, anh hoảng hốt đến đỏ bừng cả mắt, cô lại cười cười Anh nghĩ ba mươi đồng đó là ai đưa?Chương 7 Đơn phương không đơn độcSau khi tốt nghiệp trung học anh ra nước ngoài. Cô thầm thương anh, sau khi anh xuất ngoại lần nào cô cũng tính chính xác khung giờ để giả vờ ngẫu nhiên gặp được anh trên mạng, sau đó thì tán chuyện. Cô vô cùng cẩn thận, sợ anh nhận ra lòng mình sẽ lảng tránh gặp cô. Thái độ của anh vẫn lạnh lùng, vẫn kiệm lời như thế. Trước khi tốt nghiệp đại học, cô cảm thấy rất mệt mỏi, lần cuối cùng nói chuyện với anh, cô nói Em muốn đi xem mắt. Mấy ngày sau anh phong trần mệt mỏi xuất hiện trước mặt cô Em trêu chọc anh suốt bốn năm, lúc anh rung động rồi em lại muốn chạy, anh không đồng 8 Tất cả trong tình yêuHọ quen nhau trong một bữa tiệc, vẻ nho nhã của anh hấp dẫn cô. Người khác đến chúc rượu anh liên tiếp, cô sợ anh không đỡ nổi nên chắn rượu thay anh. Sau đó cứ có tiệc rượu anh lại nói người khác gọi cô, cô nghĩ có lẽ là vì mình chắn rượu cho anh. Có một ngày anh lại uống say, cô không kìm được nhân lúc anh mơ màng mà thổ lộ. Anh chuếnh choáng cười Được, anh nhận em. Lần tiếp nữa cô lại định thay anh chắn rượu, có một người bên cạnh nhìn anh đập bàn Đã thành công rồi mà. Cái đồ ngàn chén không say như cậu muốn giả bộ tới khi nào?Chương 9 Cười với anh một cáiAnh đến công ty thực tập, hướng dẫn anh là một phụ nữ rất lạnh lùng. Anh khó chịu, hét to cô có tin tôi lấy tiền đập chết cô không. Cô nói tin, rồi mở ví tiền ra Đập vào đây này. Anh nổi điên Cô là người kiểu gì đấy hả*? Ở đâu à! Cô liếc nhìn anh Ở chân đấy, có muốn nếm thử không? Hắn tức giận đến nhức cả gan. Không lâu sau thân phận thái tử gia của anh bị lộ. Anh cười gằn nhìn cô Sợ chưa? Cô ngẫm lại, nói Tôi từ chức rồi. Anh hất bàn Tôi không cho! Tôi phải giày vò cô cả đời mới hả giận.*nhân vị danh dự, ý là cô có danh dự hay không thế hả? Theo nghĩa đen lại là vị của người, nên nữ chính đáp lại là vị ở chân 10 Cứ ôm em vậy thôiAnh là cấp trên của cô, là một nhân tài, cô âm thầm ngưỡng mộ. Yêu cầu của anh rất nghiêm khắc, làm gì sai sẽ bị trách mắng nặng nề. Cô gắng chịu, nuốt nước mắt muốn chui luôn xuống đất. Từ đó cô bắt đầu sợ anh. Không lâu sau cô lại nghe được tin, họ nói anh từ chức. Cô hoảng hốt, tương lai của anh ở đây rạng rỡ thế mà. Nhưng mà không dám hỏi. Không ngờ lúc tan làm anh lại chặn trước cô, hỏi Không muốn biết nguyên nhân à? Cô lúng túng hỏi thử, anh cười nói Trong công ty không cho phép mọi người yêu nhau, anh biết em không muốn đi, vì thế anh đi!Chương 11 Đời này anh chỉ thích em thôiNăm ấy cô mười lăm, ba dẫn anh về nhà bảo cô gọi anh là chú. Cô ngước nhìn khuôn mặt tuấn tú đó, tim thình thịch, hai chữ đó không sao gọi được. Anh đến để mua tranh của ba. Đảo mắt cô đã hai mươi hai, bốn năm qua lúc nào anh cũng đến nhà cô, đến mức tranh của ba cô đã bị anh mua hết, nhưng anh vẫn thường xuyên tới gặp. Cuối cùng có một ngày cô không kìm được hỏi, tại sao anh tới? Trong nhà đã bán tranh hết rồi. Anh mới cười Vì anh muốn biết tại sao em không chịu gọi anh là chú!Chương 12 Em hãy gả cho anhMẹ tái hôn, cô có anh kế. Anh kế nghiêm túc kiệm lời, cô lại bướng bỉnh hay mắc lỗi. Mỗi khi làm sai cô lại bị anh kế phạt không cho ăn cơm. Cô háu ăn là thế, điều cô không nhịn được là không được ăn gì, từ đó về sau, cô đối nghịch với anh kế khắp nơi, đấu nhau mãi, cô lại thấy mừng thầm. Sau khi ba dượng mất, anh tách cô ra khỏi hộ khẩu nhà mình. Lúc cô đang đau lòng không ngớt, đột nhiên anh lại nói một câu Không tách em ra khỏi hộ khẩu, chẳng lẽ em muốn anh cưới em gái của mình.
chưa từng yêu em như thế